Gẩm trong thể sự mà đau, Lòng người nham-hiểm cơ cầu sắc sâu, Trãi qua mấy cuộc biển dâu, Xem pho thảm sử giọt sầu khó ngưng; Hồng-quân đố kỵ hồng-quần, Cái câu mạng bạc chẳng dung má đào, Tích xưa chép rỏ đuôi đầu, Khá xem chuyện trước người sau răng mình, Đả đành ấm lạnh nhơn tình, Tấm lòng son-sắc vẹn gìn mới hay. Thuở xưa tại quận Châu-Thai, Có ông Lâm-Phụng vốn tay phủ-hào, Tuy là lộc cả quờn cao, Nghèo lòng gian ác mà giàu nghĩa nhân; Chức làm Tổng-Trấn chăng dân, Thanh-liêm giữ dạ cầm cân công bằng. Phu-nhơn hiểm độc vô ngắn, Nước đời sâu-sắc xóm làng khiếp oai. Ông bà chỉ có một trai: Làm-Sanh là chử trót tài văn chương, Giống cha tâm tánh hiền lương, Đạo người trọn giữ một đường thảo ngay. Số trời vội giục thương thay, Làm-Ông mảng hạng đến ngày qui-thiên, Mẹ con than khóc tru-phiền, Lo toan tống-tản đã yên mọi bề. Lâm-Sanh giọt lệ dầm dề, Thương cha ôm thảm ủ-ê ai hoài. Lâm Sanh Xuân Nương NXB Xưa Nay 1933 Khấu Vỏ Nghi 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1qBsT2wr1isg_L1xiefeqUfjU18FFmghGhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1