Lễ bái lục phương nghĩa là: lễ lạy sáu hướng. Lễ lạy sáu hướng phát sanh ở núi Kê-túc, thành Vương-xá (Rajāgrila), xứ Ấn Độ, vào thế kỷ thứ sáu trước kỷ nguyên Gia Tô. Tổ sư là đức Thi-Ca-La-Việt (Çigala), ngài là người cùng thời với Đức Phật Thích Ca. Nguyên lý của triết học Lễ bái lục phương là để dạy người tu trừ lục căn, diệt lục trần, hành lục độ, cầu phát hiện lục thông, đặng thoát vòng lục đạo. Cái chủ nghĩa của Lễ bái lục phương là cốt để phấn khởi lòng người, đặng mau bước lên con đường đạo đức, cùng để hoá dục người được tánh hiền lương trong sạch, tỉnh táo, khắc kỷ, quả quyết, tinh tấn, kiên nhẫn, rộng lượng, thương người. Còn về phần ở đời, phú quí không nên ham, vinh huê chẳng nên đoái, phải làm lành lánh dữ, mở rộng lòng nhơn, thương người, thương vật. Tóm lại, học thuyết của đức Thi-Ca-La-Việt điều hoà tất cả hai thuyết nhập thế và xuất thế, hạp với trình độ của mọi người: già trẻ, gái trai, sang hèn đều có thể tu theo được cả. Lễ Bái Lục Phương NXB Tín Đức Thư Xã 1933 Huỳnh Ngọc Hội 76 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1VXxY2ZcgPap9UHTBPunRV86E6-UcbDGGhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1