(Bày cãnh nhà giàu, Đinh-diệu-Anh và Như-Sương ra) ĐINH-DIỆU-ANH (tay cầm đoạn lụa ra than) NÓI: Như Sương em ôi! Từ bữa Châu-Diên thọ khổn, thương thay thân phụ lâm nàn! Cha ôi! Gắn trung cang dốc giữ thành vàng, nên phải chịu làm vòng mũi bạc. Qua nghỉ chừng nào là: cầm oán lũ quân Nguyên tàn ác ! Thêm giận loài Mông-cổ giã-mang ; đã giết phụ-thân ta rồi... nó còn bắt ta lại nhốt giam, đặng có nài trăng ép gió ! Này em ôi, qua đây thà nguyện giữ tuyết trong gương trắng! Hà cho sen bợn ngọc vùi... kế thoát thân qua đã liệu rồi. NHƯ SƯƠNG NÓI: Liệu làm sao đó a cô ? DIỆU-ANH NÓI: Là mượn ba thước dây liều thân thác đó em ôi! NHƯ SƯƠNG NÓI: Không nên đó cô ôi! Duyên kiếp nằm trong phận bạc! khiến nên đày đọa má hồng. Cô với tôi bây giờ đây: nhìn tiêu hiêu một chốn cô phòng. Liều Thân Đền Nợ Nước NXB Đức Lưu Phương 1933 Nguyễn Trọng Quyền 40 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1z-mBPchey2bLiGXKUuUm10-aJGEcMxtChttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1