Có ai biết cái nhà ông bung-bủng vừa đi qua đây không ? Ấy chính là văn-sĩ Bi-thời-khách biệt hiệu là Tầm-Dương Vân-đình. Học đến lớp nhì trường hàng Kèn phải đuổi, ông về « học lấy » đề đi thi tú tài tây ; không biết làm sao lại sinh ra chán đời bèn mượn dăm cuốn tâm lý, triết học và một quyền tự-vị dầy cho vào chiếc cặp da cũ, về nằm bắt chân chữ ngũ ở nhà quê như ông Vũ-Hầu. Thằng Cu-con kê cho ông một cái giường tre ; ông thuê đóng một chiếc gối gỗ, thắp đèn đọc sách cả đêm cả ngày. Ông khảo cứu ta gọi nôm là nghiền văn. Rồi cũng thơ thơ thần thần. Ông làm được mười chín bài phong rao, bốn bài lục bát; thơ tám câu thì nhiều lắm ; các điệu như Nhất - tiễn mai, Giá-cô-thiên không có mấy nhưng Sâm nhà trò, Hành vân sang nam, Mưỡu thì cộng cả lại được những ba mươi nhăm bài. Ang chừng viết song thấy không hay. Lọ Văn NXB Long Quang 1932 Tiêu Liêu 82 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1uIy-xL5wbs9vEcVbbjLzQY8p961n3YOhhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1