Mùa thu đã đem lại cho vùng biên giới phía đông nước Pháp một cảnh sắc thật thơ mộng. Trên dãy núi Giuy-ra trùng điệp, cây cối đã bắt đầu điểm vàng. Những hồ nước trong các thung lũng lớn ở Đô-lơ, nơi sinh ra cậu bé Lu-i Pa-xtơ, cũng phảng lặng như gương và trong suốt nhìn thấu đáy. Ngày sinh Lu-i thật là ngày sung sướng nhất trong đời ông Giô-dép Pa-xtơ. Đó là một ngày cuối tháng chạp năm 1822. Trời bỗng đẹp và ấm áp, sau chuỗi ngày mưa tuyết buồn bã. Ông Giô-dép bảo đó là ngày đẹp nhất của cả mùa đông năm ấy. Có thể như vậy mà cũng có thể không hoàn toàn như vậy. Nhưng vì lòng yêu con nên ông nghĩ thế chăng? Từ ngày có Lu-i, gia đình ông Giô-dép thêm vui và hạnh phúc. Tiếng nói trong trẻo của Lu-i xua tan hết mọi nỗi mệt nhọc sau một ngày làm việc vất vả của ông. Trí thông minh sớm có của Lu-i cũng làm cho ông sung sướng. Ông bảo: - Lu-i thế nào sau này cũng học giỏi, trở thành người có học, thành ông giáo ! Thất học từ thuở nhỏ, muốn con * trở thành ông giáo » thật sự là một ước mơ lớn của ông Giô-dép. Ông bàn với vợ : - Ta chuyển về Mác-nô thôi, bà ạ! Tôi vẫn làm nghề thuộc da, bà vẫn trồng rau bán, nhưng ở đó có trường tiểu học. Lu-I Pa-Xtơ NXB Kim Đồng 1978 Đức Hoài 52 Trang File PDF-SCAN Link Download https://drive.google.com/file/d/1o7Fk0F7391FyxAquyKbcrUDT35cU3uRuhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1