Trò chuyện với Thạch Sanh: Một buổi trưa hè oi ả, tôi đi đến đầu làng Cao Bình, nhác thấy bóng một cây đa tán lá sum suê, mát rượi, bèn chạy quàng vào để tránh nắng. Tưởng dưới gốc đa không có ai, hoá ra có một người cũng đang ngồi nghỉ. Tôi bị loá mắt vì nắng, vì mệt, nhưng chỉ thoáng sau đã nhận rõ hình dáng người bạn đường ấy. Đó là một thanh niên khoẻ mạnh, nước da đồng hun, bắp thịt cuồn cuộn, đầu vấn khăn nâu, trên người cũng chỉ đóng độc có một chiếc khố. Anh ta ngồi nhặt và xếp lại những chiếc lá vàng rơi. Thực ra đó không phải là những chiếc lá bình thường. Đó là cuốn sách của cổ nhân để lại cho đời sau nói về cách xử thế, về phép đánh giặc, về đức khoan dung ... Người thanh niên ngước nhìn tôi, khuôn mặt phúc hậu đầy vẻ tư lự. Thạch Sanh! Sao anh lại ngồi đây?. Tôi hốt hoảng kêu lên. - Nhà tôi, tôi ở, sao ông hỏi thế? - Thạch Sanh trả lời, vẫn ngồi yên một chỗ… Lửa Đêm NXB Quân Đội 2010 Hoàng Thái Sơn 251 Trang File PDF-SCAN Link download https://thuvienleducanh.vn/detail/lua-dem https://drive.google.com/file/d/1jKGeUEm-cjgpfDPDIWJz0o45PymKXOoBhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1