Hôm ấy tôi ở trên bon tàu Chenonceaux. Tàu từ từ lìa bến Saigon khỡi đem chúng tôi đi lại mấy xứ xa kia nơi ven trời góc biển. Mình là một lên du-tữ đi đi lại lại, nay chỗ này, mai chỗ kia ; nếu trừ mấy bác lính mật thám thì lường chẳng một ai hay, không hai người biết rằng mình là thẳng nào, đi đâu, làm gì? Kẽ ở phất tay, người đi lay nón; mình, một thân thước mấy, đứng êm, tay chống lan can, mắt xem đất nước. Lần này là lần thứ nhứt mình đi một chuyển xa nên lòng cảm động nhiều lắm. Tuy không ai đưa tay ngoắt mình nhưng tàu lần lần xa bến đem mình đi ra hưởng cải không khi khoãn khoát làm cho mình phải rút khăn đưa lên cao vung qua vung lại, giả từ và nhắn nhũ anh em ở lại ráng mà tùy duyên yên phận. Con sông quanh quẹo, tàu đi một đỗi, mình không còn thấy biết Saigon là đâu nữa. Lữa Tình Cuốn 4 NXB Đức Lưu Phương 1931 Trần Quang Nghiệp 56 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1zr-H_xlPCaSaCfRuaSBWvwqFnkpBVabmhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1