Anh Thuyết, bạn tôi, vừa ở bên Tàu chạy loạn về, muốn cùng tôi soạn quyển «Luật chơi Mà chược» vì xét lối chơi đó nhiều người mình đang ham thích. Anh nói: «Tôi e, xuất bản quyển sách đó, tất bị bình phẩm cho là trong lúc biết bao người tai hại về cờ bạc, còn nhập cảng thêm lối chơi tốn tiền ấy làm gì?» Các độc giả và tôi đều hiểu như vậy. Nhưng "đánh bạc" đã là cái tật thông thường của loài người, bất cứ ở nước nào, dã man hay văn minh, mách thêm cho người ta một lối chơi nữa cũng không phải là quá hại. Vả chăng, họ chẳng chơi Mà chược, thiếu gì cách để họ bóc lột nhau. Tác giả, chẳng những chỉ dẫn lối chơi, còn bảo thêm cách ngăn ngừa kẻ bịp, một sự rất hay cho người thích “đánh bạc”. “Đánh bạc» tuy ai đều biết là hại nhưng là một cách giải trí cho người ta như nhiều cách giải trí khác. “Đánh bạc» tóm lại có thể chia làm hai đại-loại: chơi may rủi và chơi bằng trí khôn. Luật Chơi Mà Chược NXB Mai Lĩnh 1938 Đặng Văn Thuyết, Bùi Văn Bát 66 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1h-VN8fKEW6Le6Za0Ymk_XecBVb1giwjShttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1