Trước đèn xem truyện Tây-minh, Nực cười hai chữ «nhơn tình» éo le Ai ai lẳng lặng mà nghe, Giử răn việc trước lánh dè thân sau. Trai thời trung hiểu làm đầu, Gái thời tiếc hạnh là câu trao minh. Có người ở quận Đông-Thành, Lục-Ông chữ đặt phi tinh yến anh. Vợ chồng ăn ở hiền lành, Tu nhơn tích đức sớm sanh con hiền. Đặt tên là Lục-vân Tiên, Tuổi vừa hai tám, tính chuyên học hành. Theo thầy nấu sữ xôi kinh, Tháng ngày bao quản công trình lao đao. Văn đà khởi phụng đăng giao, Vỏ thêm tam lược, lục thao ai bị. Xãy nghe chiếu mở khoa thi. Vân-Tiền vào tạ Tôn-sư xin về. Bấy lâu cữa thánh dựa kề, Đả tươi khí tượng lại xuê tinh thần. Nay đà gặp hội long vân, Người người ai củng lập thân buổi này. Chỉ lăm bản nhạn bên mây, Danh tôi sớm rạng tiếng thầy đồn xa. Làm trai trong cỏi người ta, Trước lo báo bổ sau là hiển vang. Lục Vân Tiên Thơ NXB Tín Đức Thư Xã 1931 Nguyễn Đình Chiểu 32 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1dzS3HGH_S28c0zHW7s6J4aRaXIb3hGZthttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1