Một buổi trưa về mùa hè. Một ngôi nhà đồ sộ ở phố Vườn cam, tỉnh Cao bằng đứng sừng sững như thi gan với ánh nắng gay gắt, chói lọi. Trong khung cửa sổ, trông ra bộ núi giả, rêu mọc xung quanh, Hồng Vân đang mơ màng nhìn những bông hồng đã úa mà thương cho kiếp hoa roi. Bỗng có một tiếng chuông giật. Lão già Sam từ trong nhà vội chạy ra mở cửa. Một thiếu niên vận âu phục xin ra mắt Hồng Vân. Nở một nụ cười tươi tắn thiếu niên nói: Kìa em Hồng Vân. Hồng Vân gượng cười đáp lại: Anh Minh Sơn, mời anh ngồi chơi. Như e lệ, Minh Sơn ngập ngừng định nói gì... Bằng một giọng khô khan lãnh đạm: "Kìa anh Minh Sơn mời anh ngồi chơi ghế" Sau một lúc trấn tĩnh, Minh Sơn, nói: Em Hồng Vân, anh đến đây lần cuối cùng xin em rủ lòng thương anh. Lãnh đạm, Hồng Vân nhìn ra phương trời xa xa. Lưỡi Dao Găm Số 4 NXB Phú Văn Đường 1937 Trần Văn Lộc 16 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1qHlM-OCPoGTovYLzyUikYdiD40vDddbNhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1