Bày cãnh nhà nghèo, ngoài hạ tableau-fixe, đường đi. LÃO QUÂN-NHẪN là LÊ-BẤT-THỜI (ra) NÓI: Như lảo đây: theo quân linh hồi nên đổi tám, nay tuổi già kể đã sáu mươi, sức tối đây lúc bình thời đánh được trăm người, nay tuy già cã nhưng cũng dám đương năm bảy cậu. Hềm vì phúc bạc nên dài công mà chẳng gặp thời;trót mấy năm kiệt sức hao hơi, mà linh củng còn huờn lính! Nay tuổi già sức yếu rồi, lịnh trên bảo trở về hưu-trí, cho nên quê hương tôi kíp dời chơn, phần đơn côi trụi lủi cháu con, rày biết cậy nhờ ai phụng dưởng... duy có quen một người bạn thân ở tại xóm nầy: thôi ráng bưon bã tầm nhà, đặng có xin vào nương nào. Từ nơi thần kinh mà đi đến đây: đường xa muôn dậm, dung ruồi một thân, nghỉ ra lão thật vô phần! Phải chịu một thân cô độc! Lưỡi Kiếm Trả Thù Chồng NXB Đức Lưu Phương 1933 Nguyễn Trọng Quyền 42 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1i5U1gYoqQ9nCF8kXdoQuLi4N9Zgm-12lhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1