Làm sao khắn khít keo sơn, Nếu không thà thật còn hơn sống lìa. Tức thì hóa phép binh chia, Tàn hình linh ứng phép kia ai tàn. Lén vào nơi chốn trào đàng, Kiếm tim khắp cả phòng loan trong ngoài. Nô vương nào có biết hay, Lý, Công thương nhớ hôm nay không tầm. Trạng-nguyên luống những khóc thầm, Nhớ đến nghĩa nặng tình thâm thêm sầu. Công-chúa em mà nơi đâu. Ngày nay anh đặng sang giàu vắn em. Sả chi cực nhọc nữa đêm. Dương-Thành chợ nọ tìm em mới là. Quãng bao nẻo vắn đàng xa, Trạng-nguyên lén đến vậy mà Thành-Dương Công-chúa rất đỗi tham thương, Xiết bao đau đớn theo phường ăn xin Thật là chua xót khô hình, Tay chơn không có thẩm mình lắm thay. Trạng-nguyên đến chốn thấy rày, Đôi hàng giọt lệ đắng cay trong lòng Rưng rưng lụy ngọc lưng tròng, Bước đến liền hỏi đục trong mấy lời. Công-chúa nghe người đến nơi, Liền mới tỏ hết khúc nôi rỏ ràng. Nay tôi mắc phải tại nàn, Tôi còn cắt tóc để tan cho chồng. Lý Công Thơ NXB Đức Lưu Phương 1934 Nguyễn Bá Thời 16 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1dqco-Rk_VUva8O_mDSMxrN1SdA6_LK9Ohttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1