Rãnh rang nhơn lúc thừa nhàn, Dọn thành một bỗn đề tràng hậu lai. Gặp đời Nguyễn-chúa quảng khai, Đàng trong phẳng lặng cỏi ngoài bặt tăm. Có người tên Nghĩa hiệu Lâm, Thi thơ giõi điệu mấy năm chuyên cần. Nên trang tài tử giai nhân, Gia-đình tủi phận hỗ thân cơ hàn. Mẹ con cam chịu gian-nan, Muối dưa đấp đồi nghĩ càng xót thương. Nắng mưa khổ sở trăm đường, Diều lần con mẹ qua Trường vẫn-hiện. Giáo khuyên trải khắp mọi miền, Dưởng nuôi từ mẫu cho yên phận già. Sơn-đài Bến-ngự lần qua, Vào chùa Thiên-mộ đặng mà náu thân. Kề bên Phú-hậu cũng gần, Thấy chàng trọn thảo với thân thương đành. Buông lời ướm hỏi thơ sanh, Quê hương đầu tá cảnh danh tỏ bày. Mẹ con lời thật phân ngay, Đồ xa tích nhụt kẻ ngày hàn vi. Ngặt nghèo nên mới ra đi, Lý Thi Ân Đào Báo Nghĩa NXB Xưa Nay 1929 Nguyễn Văn Trị 24 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1UlpoN301GPkiA5PoD9CZEriDWLiM1DM2https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1