Ngoài thành Tương-dương 15 dậm về phía đông có một ngọn núi rất hiểm hóc, tên là Ma-phong-lĩnh. Thế núi cheo leo, những đá tai mèo đâm ra tua tủa, người thường không ai có thể trèo lên được. Chung quanh núi, một cảnh rừng xanh um rộng rãi, cây cổ-thụ chi chít, đường lối ngoắt ngoéo không cùng, vì thế nên từ xưa chưa có ai dám để chân đến. Bấy giờ vào buổi chiều. Mặt trời đã lặn sau ngàn cây rậm-rạp. Sương mù trắng đục dân dần phủ cảnh hoang-liêu. Bỗng từ phía xa, một thiếu-niên tuấn-tú khôi-ngô, bận võ trang mẫu trắng tay cầm bảo kiếm tuốt trần, trở thuật phi-hành chạy đến rồi rẽ vào rừng. Theo sau, một đạo sĩ vào chạc 40 tuổi, quần áo vàng vai đeo chiếc túi mầu xanh, đang phóng bộ đuổi theo chàng thiêu-niên. Lúc gần kịp, chỉ còn cách nhau độ 50 thuốc, đạo sĩ liền vung tay phóng ra một đạo hoàng-quang bay thẳng đến đầu thiếu-niên Thiếu niên đang chạy, thoảng nghe đằng sau có tiếng vù vù thì thật kinh biết có ám-khí đuổi theo. Ma Phong Kiếm Khách Số 7 NXB Lê Cường 1936 Liễu Trọng Tăng Kỷ Hà (Dịch) 16 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1ugqCGoccbi9xBZrqDuvqjD0XPJT2mKFshttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1