VẦN CHÂN CỦA MỘT NGƯỜI THƠ: Anh xưa cũ như không thể xưa cũ hơn: Tôi như một cánh chim trời/ Cố hương thì đã xa rời quá lâu/ Bỗng dưng lòng gợn cơn sầu/ Nhà tranh, mái lá biết đâu lại là ... Không chỉ giọng thơ mà cả những từ như “cố hương”, “cơn sầu” đều đậm chất một thời Thơ Mới lãng mạn. Ấy vậy, anh bỗng đi tìm lời giải “Bài toán tình đời”: Với tình yêu tôi dùng phép cộng trừ nhân chia, nhiều khi: Cộng tôi với em cũng không thành đôi được, Khi chia cuộc đời mình làm hai phần/ Nhường em một phần bỗng niềm vui sống nhân lên gấp bội/ Vậy mà chỉ cần trừ em một vài lần thôi, thì cuộc đời lâm vào ngõ cụt. Mai NXB Hội Nhà Văn 2008 Bùi Văn Kha 126 Trang File PDF-SCAN Link download https://thuvienleducanh.vn/detail/mai https://drive.google.com/file/d/1MLpFUADmEA9drjUmnfJXAjNuwBz3pihGhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1