Hôm kia, trời mưa mới tạnh, ánh tà-dương hé chói vàng vàng. Thỉnh thoảng luồng gió mát thổi qua, làm cho giọt ba tiêu rớt nghe lách tách. Ai có nếm sự cay đắng cam go, chắc có lẻ buấn khuân mà thấy cái quang cảnh buổi chiều nơi chốn thôn hương lắm vậy. Trên nhành, chim rủ nhau bay về ỗ ; ngoài đồng nông-phu sấp sữa ra về, dựa đường tiếng nhái ngắt- nga òa lần với tiếng gà túc con, thành ra một giọng phủ trầm ai bị khó chịu... Gần rạch Trấn-Liêm có một nhà là một căng một xếp, không cửa nẻo, mà lại xiên về phía mặt trời mọc, nên chủ nhà phải chồng cây chịu lại. Trên nóc bim bim leo phơi lá coi xanh mướt. Ở trước sân có vài vồng khoai lang, sau hè có ít cây mía, song không ai sửa lá, nên phải nhặt mắc. Trong nhà. Thị-Bần nằm trên vỏng và đưa và cho con bú, ngoài sân hai đứa nhỏ ở trần truồng, đương ngồi vọc nước mà chơi... Thị-Bần thấy con chơi dơ, liền rầy: – Bĩ Cực vô đây? Chơi cái gì mà dơ dáy dữ vậy ? để tao dỗ con Mon ngũ rồi bây coi l Thắng Bĩ với thắng Cực nghe mẹ rầy, liền ríu ríu đi vô, leo lên chông nằm chèo queo không nói tiếng chi hết. Giây lâu, thằng Bĩ ngó mẹ nó rồi nói bệu bạo: Đói bụng quá má à! Mạng Nhà Nghèo Cuốn 1 NXB Nguyễn Văn Viết 1931 Nguyễn Bửu Ngọc 36 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/18MqH8zz3wR8sgXE18O4d2nM2N66uOiUchttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1