Cành hoa Mai đã trỗ vàng tưng bừng đón xuân về; xuân về, vạn vật dường như nỡ một nụ cười mừng rỡ, kìa, đôi con chim nhạn ven trời kêu vui vì chúa xuân đến, đến dễ ca tụng một bầu không khí đầy những câu mừng, câu chúc lẫn nhau. Xa đưa tiếng pháo nổ, lòng Khan-Nương lại như đức một đoạn ruột tầm, Khan-Nương nhìn vào gương thấy đầu bù tóc rối, nàng gượng chảy lại mái tóc xuân, tỏ thêm màu phấn đặng giấu nét hoa sầu! Rồi Khan-Nương lần ra tựa cửa đón xuân: Cành hoa mai trỗ vàng tưng bừng đón xuân về, xuân về, mà lòng Khai-Nương nào có thấy xuân đâu, Khan- Nương đôi tròng đầm lệ, nàng thầm nhắc mấy câu nói của phu quân Em chờ anh em nhé, anh đi đến độ xuân về thì đôi ta hộp mặt: Nay xuân đã về.... Đã trót ba hôm, tựa cửa trông chồng, một phương rời đâm đâm đôi mắt phụng, mỏi lòng trong đợi nào có thấy bóng người hẹn năm xưa, tiếng pháo xóm xa đưa lại. Mãnh Hoa Đào Quyển 2 NXB Bảo Tồn 1937 Việt Đông 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/18PCvtfGGwDNmbQyZVbXwO7obhRqO3dIjhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1