Năm 1928... Tôi, ngày hai buổi, vác ô đến nhà máy nọ. Một ngày chủ nhật... Dưới mái hiên tây, trước mấy chậu lan bạch ngọc, vài khóm trà-my bên dàn hồng quế, tay cầm cây viết, tôi đang mơ màng phảng phất với Nữ Thần-Thơ!.... Ngang trông, kìa bạn thân đã đến. Đã làm thơ rồi ! Đời kinh tế, liệu phải mạnh bạo ra xoay lấy cuộc sống còn ! Rung đùi "thơ thẩn" mãi, gọi rồi chả thấy nhiều khi nao - động cõi lòng ! Nọ lửa cơ với giao hàn, bạn ạ, trông đấy, thôi đừng mê mộng nữa!... Tôi cãi: Phải! đời kinh-tế, đời máy-móc, có mau chân mạnh cảnh mới mong tranh được chỗ sống ở đời ! Nhưng, bạn ơi! loài người như chỉ ăn no, mặc ẩm mà là đủ sống thì đời người, tôi nghĩ, nó chẳng thú gì mà hơn gì đời các loài động vật khác! Mảnh Hồn Thơ NXB Đông Tây 1931 Lê Văn Hòe 50 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1eTmY4AVQTv0k5Hyb4NKRtVfw2IXYSMGLhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1