Tiếng thệ nguyền đến bách niên còn in nơi mặt đá. Sao chẳng nhớ câu nghĩa tào khang bất khả hạ-đàng. Ước tử sanh, chốn đầu non chưa ráo chén vàng. Chàng cứ sao, nay đành tâm, cam dạ phụ phàng ? Hay tình-lang đã gặp trang thiên hương xinh lịch. Nên mới thay lòng, học tích Ngô-Cương. Kìa là, Nước sông Tương xanh xanh một giải. Vì ai mà, vong nhơn ngải nên thiếp phải sầu vương. Ngày hôm xưa, chàng thề với tôi sống khổ biển cạn. Nay nở phá cầu, cam đốt quán nghĩa bạn đành quên. Nào ra gì, cái gương xưa tham văn bản thuyền. Để mai sau cho thế gian của miệng lưu truyền. Chị em tôi chẳng quản đều dặm thẳng sơn xuyên. Lặn suối trèo đèo, mong gặp chàng cho vẹn mối tình duyên. Mảnh Tâm Báo Nghĩa NXB Đức Lưu Phương 1932 Ngô Vĩnh Khang 14 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1PeU_dvbllFaZ7lSVxxUguiQRRLedyu0Nhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1