Đọc Mảnh Trăng Ngàn của Nam-Kiều Đỗ-Văn-Lâm, tôi cảm thấy như được ngắm một bức cầm nang trong đó chỉ vạch những màu sắc rõ ràng và bổ ích cho tâm hồn người đọc nhiều lắm. Tác giả như say sưa vì những cảnh hùng vĩ tráng quan của thiên nhiên. Đoạn nào cũng trọng vẻ cao-xiêu, thâm trầm, giết những cái chất-phác, sợ-sài, nông-nổi, khéo mô tả những cảnh oanh liệt và những cảnh say sưa tình ái. Ta luôn luôn như bị súc động với người trong cảnh mộng. Khi ta hồi hộp vẫn vơ, khi ta say-sưa ngày-ngất. Tới chỗ đau lòng ta có thể nhỏ lệ khóc người bạc phận; tới chỗ thương tâm ta bùi ngùi xót-thương kẻ lầm than nhỡ bước. Văn chương của tác giả thật đã đạt tới mục đích: tao-nhã và hùng-hồn, ý-tưởng xấu xa, đoạn văn nào cũng tổ tác-giả là một nhà văn lỗi lạc tài tình. Văn tác-giả reo vào tâm hồn bạn đọc một nguồn sinh lực dồi dào, một nguồn nghị lực vô biên. Và theo như câu của đại văn hào Hugo. Mảnh Trăng Ngàn NXB Phượng Đình Tùng Thư 1937 Đỗ Văn Lâm (Nam Kiều) 36 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1YYT4ToAacvkkJFceJwLrDbABdTF4ZFOQhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1