CỤ BÀ.- (tay cầm roi) Con này giỏi thật! Mày nghe ai mà dám làm những việc nhố nhăng như thế? CÔ Loan.- (không trả lời; nước mắt chạy quanh). CỤ BÀ.- Con này gan thật. Còn đứng đấy à? (nói song, phết chó ba roi vào cánh tay). CÔ Loan.- (vừa khóc vừa nói) Lạy đẻ, con xin chừa... CỤ BÀ.- Mày gan lắm; mày chừa gì chứ! Lại còn đứng nữa đấy ư? Muốn sống muốn tốt thì nằm ngay ra kia kìa! Đừng có ra gan với tao, mà mày chết ngay bây giờ. CÔ Loan.– (khóc nức nở, rồi nằm để chịu đòn). Lạy đẻ, con xin nằm... CỤ BÀ.- Lạy đẻ, mấy chả lạy đẻ gì? Con gái thối thủy giầy da, chương sác nhớn bằng ngần ấy mà còn bỏ nhà đi chơi. Từ rày thì chừa nhá! Có chừa không? CÔ LOAN.- Lay để, con chừa rồi. CỤ BÀ.- Mày có chừa hẳn cái chứng bỏ nhà đi chơi với các mẹ trẻ mày không? Mẹ Góa Đánh Con Em Côi Diễu Chị NXB Đông Tây 1931 Lê Công Đắc 10 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1QIwIlbBFTkEzvd5IM0B7PPe_DFS-pxYnhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1