MỘC-QUẾ-ANH nói: Như tôi nay: Nơi sơn trại xưng hùng danh nổi dậy, chốn đầu non chiếm cứ tiếng lẫy lừng; đã lắm phen oanh liệt giữa trận trung, cũng nhiều lúc đoạt cờ cùng chém tưởng. Tuy vậy mặc dầu, hiềm một nỗi: Hiu quạnh không người bên trưởng, mối chung tình thầm buồn dạ nữ nhi. Than ôi! Luống mỏi chờ cho đáng mặt tu-mi, mản lo một nỗi đầu râm tóc bạc. CA VỌNG CỖ: Dạ riêng buồn, lo cho câu thanh-xuân bất-tái, Luống trông mong, đáng mặt một đứng hùng anh; Biết ai đâu, quân tử, trao đổi tấm tình? Cái duyên kim cãi, bao giờ được thỏa tấc thành! Đả lâu nay ước nguyện, luống đợi duyên lành, Xuân phòng khép cửa, e qua hồi cái buổi tóc xanh. Phòng đào đêm thanh nghe ngâm nga để hát, Gẫm không sai nào, như khươi cái mối thương tâm. Thầm than nệm nghiên nơi trưởng phụng, Mối tơ lòng, ai đâu đặng trao tay? Mộc Quế Anh Dưng Cây NXB Xưa Nay 1937 Tú Tòng Khê 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1WVgKvsNz0jYbHX6KdZY7keyI_kok2eAxhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1