“… Con đã thấy chưa, ta đã phải dùng con theo bản tính con, và ta chỉ đặt thêm vào tâm con cái ý thức thúc đẩy tính bất định và ưu đi đó đi đây của con, nếu không thì con đã nằm bẹp xó nào rồi và làm sai lệch cả kế hoạch của ta. Nhân danh ta, con đã lê bước giang hồ và mỗi khi tới đâu đã gợi cho những người quanh năm chẳng bước chân khỏi cổng làng một nỗi nhớ nhung man mác và ước muốn tự do bay nhảy như con. Nhân danh ta, con đã làm những việc khờ dại và bị chúng chê cười. Chúng chế riễu chính ta qua hình hài con đó, và cũng chính ta được họ yêu mến qua thân phận con. Người là con, là em, là một phần của ta, và bấy nay chẳng có vui sướng nào con hưởng, chẳng có đau khổ nào con chịu đựng mà ta không có dự phần với con…”. Tập San Văn số 19-1967 Một Kiếp Giang Hồ NXB Văn 1967 Hermann Hesse Võ Toàn (dịch) 139 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1oG8vWCeuuRDq-QViEA4Iym0cy97NmNAEhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1