Buổi trưa hôm ấy tôi đánh một giấc «la-siết» ở nhà kẻn vườn hoa Bôn–Be. Bữa sáng, chỉ ăn có một xu sôi đỗ đen nên đói mệt quá, tôi ngủ say tít. Mấy anh quét vườn cũng gớm thật! Hai giờ... hai rưỡi.. ba giờ... mà họ cũng không làm phúc đánh thức tôi giậy đề đến sở làm việc. Mấy anh đó đáng phục thật ! Họ dám đoán già rằng tôi là một tên lính trong đội quân thất nghiệp ở Hà-thành. Mãi hơn năm giờ, một anh mới khua tôi giậy để lau ghế. Choáng mắt ra tôi nhìn ngay xuống gầm ghê, thì ôi thôi ! đôi giây « chó tha đi mèo tha lại » của tôi đã biến đi đẳng nào rồi ! Tôi tiếc đội giây của tôi thì ít, vì nhiều phen tôi đã toan lẳng nó đi cho nhẹ mình, nhưng lại sợ kém vẻ lịch-sự trong khi đi tìm việc mà tôi buồn cười vì đã bị mất cắp thì nhiều. Một Năm Trong Đảng Kỹ Sư Mỏ Cuốn 4 NXB Đông Dương 1935 Nguyễn Thành Lâm 16 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1EB1_OgUJmFcj2TvAHZmBUVJxTFDoAC0Nhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1