Việc giậy-giỗ con-trẻ rất quan-trọng mà không nên để trễ. Phương ngôn ta đã có câu: « Đẻ con chẳng giậy chẳng răn, thà rằng nuôi lợn mà ăn lấy lỏng » ; lại có câu : "Uốn tre từ thủa còn non, giậy con từ thủa con còn ngày thơ." Vẫn biết thế, nhưng quan trọng nhất là cái phương-pháp dùng trong việc giậy-giỗ con trẻ. Cải phương pháp của ta, từ xưa đến nay, chỉ gồm ở ba chữ: “Gõ đầu trẻ», chỉ tiêu-biểu bằng một cái roi mây; nghĩa là dùng cải đấu phần xác thịt mà uốn cải khuôn phần tinh thần. Nhiều bác-sĩ và giáo-sư ngày nay, xem-xét về việc giậy giỗ con-trẻ, cho rằng cái phương-pháp ấy hại nhiều mà lợi ít, vi thân thể có liên-lạc với tinh-thần, làm đau thàn-thể, tức phải làm tổn tinh thần, làm nhục thân thể, tức phải làm suy tinh thần, đánh lắm, trẻ-con sinh ra rút-rát, mất cả tính cách làm người. Một Phương Pháp Đo Tinh Thần Độ Của Con Trẻ NXB Tân Dân 1932 Đàm Quang Thiện 54 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1Y67k25o_I2GX2tl2VzRigckTMRA_4IAghttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1