Làng xã Việt Nam có văn hóa riêng. Làng là đơn vị hành chính của nhà nước quân chủ, có nghĩa vụ với nhà nước. Cư dân các làng nối đời là thần dân của hoàng đế. Làng có ruộng đất riêng, đất đó chia cho dân đinh của làng mà nhà nước không can thiệp. Đó chính là tính tự trị của làng. Mặt khác, những người dân sống trong làng có tư tưởng coi trọng ruộng đất, coi trọng nông nghiệp, coi thường thương nghiệp. Do đó, làng có tình trạng “trọng nông ức thương”, cô lập với thế giới bên ngoài. Tư tưởng kinh tế của người tiểu nông không phù hợp với điều kiện mới hiện nay là kinh tế thị trường. Người nông dân ít nghĩ đến sự sinh lợi, mà tôn trọng đạo đức suông, lý luận suông, chịu nghèo khổ chứ không chịu tìm cách vươn ra để thoát khỏi cảnh nghèo khổ của mình. Bên cạnh đó, những người nông dân vẫn đề cao tư tưởng tằn tiện, tích lũy của cải để làm giàu. Ở người nông dân luôn có suy nghĩ “tích cốc phòng cơ, tích y phòng hàn”. Vì thế, trong điều kiện đất nước phát triển theo kinh tế thị trường như hiện nay, thì người nông dân phải tự thay đổi cho phù hợp. Một Số Vấn Đề Làng Xã Việt Nam NXB Đại Học Quốc Gia 2009 Nguyễn Quang Ngọc 255 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1mRcjo2Zr_vyzJ4piA-LLco7-S0Cu0McEhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1