Còn gì nói nữa, bạn tình ơi! Dưới nắng thiêu hoa, xuân chết rồi. Âm ỷ đất trời hun lửa trắng, Lòng người như nấu bẻ dầu sôi. Ánh sáng thân yêu bỗng hóa thù; Người đời tìm kiếm bóng thâm u, Và trong cõi chết, niềm an-ủi Xa chốn lao lung khói lửa mù. Cánh đồng cỏ sém vắng trâu ăn, Đường nhựa phơi da giúp chẩy dần. Mặt đất nghiêm như giờ luận tội, Im lìm tiếc nhớ mộng thời xuân. Mây trắng trên trời tựa bạc nung, Khoi xanh mấy vực thẳm muôn trùng Là nơi duy nhất, ôi Hi-vọng! Để thoát hồn lên cõi mịt mùng. Nắng Hè NXB Thụy Ký 1937 Thái A 60 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1inm_KKIZqDNs0875_hv8RJDXeIJzZayPhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1