Than ôi! Nhơn sanh phù thế sạ, kiếp con người có mấy cuộc tan thương? Ba vạn sáu ngàn ngày, như sương sớm mây chiều, thoạt còn thoạt mất. Thử xem trong cái thời gian ngắn ngủi tựa hồ một giấc mộng hồn mà đã trải qua mấy cuộc bề thảm hóa ruộng dâu, ruộng dân thành bề thảm. Đau đớn làm sao! Trầm luân biển cả, tấm thân bảy thước rỏ đâu là bến là bờ? Hoặc giả phải dập dùi, lặng hụp cho đến chi cùng, từ thuở mày xanh tới khi đầu bạc. Trong lúc đêm khuya canh chày, tu bề lạnh ngắc, lãng- lặng bốn phương, trông ra góc trời buồn thảm vô cùng. Trên dưới mịt-mờ, thật là cảnh vật tiêu-điều rất nên u- ám. Cổ phòng hiu quạnh, một mình một bóng đối ngọn đèn tàn, cô Liên-Nga ngồi đó mà nảo-cang vô hạng thương tâm. Mảnh tình u-uất, giọt lệ đầy vơi, lúc bấy giờ tâm hồn của cô tựa hồ như điên đảo. Gươn biếng soi, vòng biếng sửa, môi thấm lợt màu son, má-hồng phai hương phấn. Cũng lạ lắm thay! Nát Ngọc Tan Vàng Cuốn 2 NXB Xưa Nay 1932 Nguyễn Bá Thời 24 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1TLvMR00rQcFgOuuzbQYolI1jwG5sDBCJhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1