Huông đồng hồ thong thả buông sản tiếng đồng lanh lảnh, vang âm trong một gian phòng ăn trang-hoàng lịch-sự. Át hắn dư-thanh còn ngân-nga, lưu-luyến, tiếng bà Việt- Lợi chợt cất lên vui vẻ: Sáu giờ rồi, con đã sắp đủ cả chưa? Vân đang vuốt thẳng chiếc khăn rộng trắng muốt trên bàn, nghe hỏi vội ngầng lên nhìn mẹ chồng, cười đáp: Thưa mẹ, món chim hầm, món cá song hấp, món chân giò nhồi thịt đã xong cả rồi chỉ còn các món sào, chờ nhà-con về, con sẽ sào nấu thì vừa. Rứt lời, Vân lấy bát mẫu, đũa ngà, cốc phê-lê, chai rượu vang thượng hạng xếp đặt lên bàn, rồi tăng tả đi xuống bếp. Ngồi lại một mình trên sập gụ, bà Việt-Lợi hấp him cặp mắt răn nhìn theo giảng điệu nhanh nhẹn, mải mốt của con dâu, tự nhiên bà thấy trong lòng bồng bột một cảm-giác êm đềm, sung sướng; cái cảm-giác mà hơn một năm nay bà cố tìm, cố gây nên nhưng vô hiệu. Nhặt một điếu thuốc lá « tổ sâu » trong một ngăn chấp trầu, bà sun soe rồi đề lên môi đánh riêm châm hút. Nhìn làn khói sám tản bay, bà đề ý ngắm tới bốn góc tường, đèn điện lần trong khung kính dầy đục, chiếu hắt lên trần vôi nhuộm mầu hồng nhạt, tỏa khắp trong phòng rộng rãi một làn ánh sáng dịu dàng. Ngày Qua NXB Lê Cường 1936 Trường Xuân, Chàng Khanh 24 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1d9mtYSl9X73pgc-C_0LlojC4JkdGR8rFhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1