Thi tay cắp sách đi thong thả dưới những rặng cây xoan tây hoa đỏ chói, thỉnh thoảng nàng lại ngừng lại trên những thảm hoa xoan tươi, nàng nhí nhảnh nhặt những nụ già có vẻ thản nhiên và vui xướng. Mấy cậu học trò đi bên kia đường củng nhau sì-sào và phá lên cười. Thi biết bọn ấy cưới mình thì cũng hơi ngượng đối má đỏ ửng, nàng lại lằng-lặng bước đi, để mặc những dịp cười chế nhạo còn vẳng bên tai nàng. Thi ơi! chờ tôi với! Thi nghe tiếng quen quen vội quay lại thì nhận biết người gọi đó là một cô bạn cùng lớp, nàng đứng dừng lại để chờ. Sao hôm nay Thi trưng thế, được bà đốc khen không trách được! Thi vội hỏi: Không trách sao hở Nhung? Nhung cười, đáp lại: Không trách cô đi về một mình mà không thèm đi với chúng tôi chứ sao. Nói xong Nhung lại cười vỗ tay vào vai. Thật tình thì lúc đó Thi cảm thấy sự vui vẻ trong lòng, vì buổi học sáng hôm nay nàng đã được bà đốc khen ngợi và bà đã lấy nàng làm thí dụ cho chị em bạn trong lớp. Ngày Vui NXB Mỹ Thắng 1938 Lê Đức Nhất 24 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1lGuLdc9nkYKXFvJPboTFzjrvoBXfTQ6Xhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1