Tiết đông-thiên lạnh-lẻo, nước giòng sông trong dẽo như ngần, cuộn cuộn dò lần đưa kiến bèo trôi theo voi vịnh. Cãnh trời thành tịnh, làm vì một cô vừa tuổi xuân-xanh, ngồi trên một cái cầu hứng mát, mắt đoanh nhìn giòng nước bích. Trông ra vẽ mặt gương mày như ngọc-bích đượm đà, thật là hường nhan giá đảng.Cô làm gì nhìn nước chảy mà lại láng giọt hồng, đưa tay gạt-lệ chấp-chồng trên khóe-mắt, dường như gan ruột thắc đau, tác lòng như gươm đao sẽ sẵn. Lần lan có nhỏ ra những đều cay đắng mà rằng : Hởi lẫn nước bich kia ơi, mì đưa cánh bèo tả tơi chiếm đấm, thế mà mi đấp ẩm đặng chăng, bay là mi băng khoăn vì phận sự, tư lự trối kệ ai. Nay ta muốn gởi phận chẳng may này cho mi đai giùm xuống suối, mãnh đào thơ hôi thúi mi bao bọc giùm, hầu đặng trùng phùng cùng mẹ ta nơi cỏi ngoại. Nghĩa Đen Tình Đỏ Cuốn 1 NXB Đức Lưu Phương 1931 Hoàng Minh Tự 36 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1g5VUsM11lbFDI3fM-OWeIP-xHbIBVvb4https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1