Chiếc xe hơi Ford 8 đương bon bon chạy trên con đường nhựa từ Baria đến Saigon, thình lình một ông cụ già ngoài 50 tuổi, người cao cao, trong mặt u nần sần sượng, nhưng có vẻ hiền lành; chân đi đất, trong mình mặc một bộ đồ đen nhuộm mồ hôi trắng toát, điềm mấy giọt máu đào trên đầu chảy xuống mặt trong rất thảm thương, chạy ra đón xe. Thấy sự nguy hiễm, anh sốp-phơ thắng xe ngừng liền, ông cụ vội vàng chấp tay xả và xin anh sốp-phơ cho đi đến quận Long thành. Ban đầu anh sốp phơ tưởng cụ ấy điên mỉm cười và nói rằng: thôi lảo điên, tránh ngay ra cho tôi cho xe đi đặng khỏi trễ thì giờ của tôi. Ông lão vừa nghe mấy lời của anh sốp-phơ nói hình như trong thấy đảm thủ dử tru hét kêu lên rồi nói: Không ! tôi không điên chút nào cả, thằng con trai lớn tôi nó đồng tình với dì ghẻ nó mà đánh tôi vở đầu, xễ tay, máu chảy thể nầy mà chủ bão tôi điên; không cho tôi trình cớ bót, thì tôi ở đây chiều nay con tôi nó sẻ đánh tôi chết mất. Tôi xin nói rõ cho chú nghe: lúc dì ghẻ nó với nó đánh tôi, tôi liền kêu xe ngựa, nó ra nạt dọa chủ đánh xe, nếu đứa nào kéo lão ấy đi thì nó đánh chết, vậy xin chủ thương tôi với! Ngở Là Tôi Phải Chết NXB Việt Nam 1938 Minh Chung 22 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1YonYMGNIpGdRgtOHZy5uB0pqfDXpY2Vxhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1