Thừa nhàn cất bút chép ra, Giúp chư liệt vị ngâm-nga giải sầu, Tích xưa tỏ rỏ đuôi đầu, Hãy suy chuyện trước người sau răn mình, Ở đời có nhục có vinh, Chở rằng lao-khổ không gìn lòng son, Làm người khá trọng nghĩa nhơn, Hiếu trung nắm giữ cho tròn mới hay. Thuở xưa Minh-Để lên ngai, Nhơn dân lạc nghiệp toại thay muôn nhà, Trên thì vững trị quốc gia, Dưới thì thiên-hạ âu-ca thái-bình. Đương-Kim Thừa-Tưởng trào đình, Vốn giống họ Ngọc tánh tình hiền lương, Làm doan làm phước thường thường, Thấy người cơ cần hay thương xót tình, Không trai kể tự cho mình, Ông bà Thừa Tướng gia-đình quạnh-hiu, Lo buồn sầu thảm trăm chiều, Rằng dầu giàu có bao nhiêu cũng phiền! Hằng ngày cầu nguyện Hoàng-Thiên, Xin trai nối truyền họ Ngọc hậu lai. Lời thành thấu chín từng mây, Trời sai tiên-nử đầu-thai phàm trần, Ngọc-Bà kiết tử nhâm-thần, Ngày qua tháng lại đà gần khai huê. Mười ngày chín tháng đến kề, Sanh ra một gái vẹn bề dung-nhan. Ngọc Cam Ngọc Khổ NXB Xưa Nay 1936 Khấu Vỏ Nghi 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1ebXFDTDTuTSUs3aBj3gsWsZ8vihwGP8ahttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1