Từ ngàn xưa đến nay, có rất nhiều bài thơ, bài nhạc bằng nhiều ngôn ngữ khác nhau trên thế giới ca ngợi công đức sinh thành, dưỡng dục của người Mẹ thế gian. Người đã cưu mang mầm sống, chờ đến lúc đủ ngày, đủ tháng, rồi phải chịu đau đớn để cho ta ra đời. Mẹ cho ta bú mớm, chăm sóc, dạy dỗ, hy sinh tất cả chỉ để mong con được nên người hữu dụng cho xã hội, và cho con được hạnh phúc. Không có Mẹ, làm sao con có thể lớn nổi thành Người? Xa Mẹ, lòng con hằng thương hằng nhớ. Đôi khi, con dại khờ ham vui bỏ mặc bên tai lời khuyên dạy của Mẹ hiền. Có những khi con cái còn dám hỗn xược chống đối cùng Mẹ, bạc đãi Mẹ, Mẹ vẫn thứ tha. Lòng Mẹ thế gian bao la như thế! Tình của con đối với Mẹ, xưa nay vẫn có rất nhiều gương hiếu thảo. Nhưng còn người Mẹ Thiêng Liêng của ta, có ai biết đến và nhớ đến không? Ngôi Thờ Đức Phật Mẫu Tùng Thiên, Từ Bạch Hạc NXB Tầm Nguyên 2005 190 Trang File PDF-TRUE Link download https://drive.google.com/file/d/1bzneRGUkZdveaB99Fn76WmQvNGa0n4rBhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1