Trong một cái thành chu vi hơn nghìn trượng, vòng xoay trôn ốc, cao ngất sườn non, tức là thành Cổ-loa thuộc địa phận huyện Đông-anh tỉnh Phúc-yên bây giờ. Một ngày kia vào khoảng năm thứ 6 đời Vua Tiền-Ngô (946), đang buổi tàn đồng,cỏ hoa ủ rũ, khi tiết lạnh lùng, thành quách nhán dàn ra vẻ buồn tênh vắng ngắt. Thì bỗng tự nhiên người ta được nom thấy một cái cảnh tượng rất là nhiệt náo, phô diễn ra trong khoảng đó, nào dân sự phố phường, tấp nập sửa sang đường xá, nào triều thần văn võ, tưng bừng sắm sửa cân đai, tan sương vừa sáng ngày mai, đã thấy tiếng loa vậy đất bóng tinh rợp trời, sẵn sàng tề trỉnh uy nghi, từ trước cửa thành kéo ra nấm đất cao ở phía Nam, ngọn cờ tiếng trống đi đến đâu là người theo như nước chầy, tiếng reo như pháo ran. Ôi, hôm ấy là hôm gì ! Tức là ngày tế Nam-giao của Vua Tiền-Ngô vậy. Vua Tiền-Ngô húy là Quyền, sử chép là Ngô Tiền chúa, người ở Đường-lâm, tức là huyện Phúc thọ thuộc tỉnh Sơn- tây bây giờ, Khi mới sinh, trên lưng có 3 mụn nốt ruồi, thay tướng cho là có thể làm chúa được một phương. Ngọn Cờ Lau NXB Thực Nghiệp 1937 Đinh Gia Thuyết 134 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1Pdyx0vd17_mnVzJyLmdxPr_RPnPUdv5Rhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1