Đêm gần sắp đến; Đêm đã đến rồi: Bóng thông già tối mịt, dựng thẳng giữa trời hôm; khoản không-gian hình như sợ sương đêm lạnh lẽo, trùm bọc thêm một tấm vải đen. Ngàn vạn ngôi tinh-tủ đua nhau lần lượt, đỉnh châu kết ngọc vào áo của trời, mà trong cỏ đầu ghềnh, đôi thử sâu cũng gieo vàng rạng đất. Lâu lâu vị thần nữ ban đêm, dịu-dàng đi đến, trong suốt như gương, lần lên chói lọi, ở trên ngó xuống, như dỡn như cười, xem khác hẳn với người trong cảnh. Thiếu-niên ngồi không nhúc-nhích, giây làu rùng mình ngớn dậy, trông qua trông lại, trở mình ngồi ra cách khác, rồi lại cúi đầu xuống tay, nhắm mắt thở dài mà im lặng. Một chốc thấy cau mày, chép miệng, rên một tiếng to, rồi lẩm bẩm một đoạn dài, ai lắng tai sẽ nghe rõ một truyện không đầu không cuối, hình như tiếp theo mấy câu gì đã nói đâu từ trước. Ngọn Gió Rừng NXB Tân Dân 1932 Trần Thanh Mai 24 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1J2bYgnsaHblnklbt37a3xDUwEzf0qbFrhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1