Trong lúc những bậc giai-nhơn tài tử còn đua nhau thưởng nguyệt, chơi hoa, văng vắng bên tai giọng êm đềm tao nhã của “Ngọn gió xuân” xa xa đưa lại, như khúc đờn rĩ-rã giữa khoảng đêm thanh, giọng khe riu-rít trong rừng tĩnh mịch. “Ngọn gió xuân” man mát, hồn thơ phủ láng lại, thiết tha ngâm vài điệu, tiếc xuân rồi lại ra chiều ngẫn ngơ ! “Ngọn gió xuân” hiu- bắt giửa chốn Sài-Thành gây nên một áng văn-chương, để ghi lòng bác ái của bậc nữ lưu, cùng chứng rõ tình liên-lạc của chị em Trung Nam Bắc ngày càng thêm khắn-khít. Nguyên cách mười hôm nay, nhơn lúc trời xuân đầm ấm, cảnh dục cơn sầu. Ngọn Gió Xuân NXB Tín Đức Thư Xã 1932 Anh Tân Minh 52 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1oZNn2G3ZJZckeU6jl66Q7k3xMmgSRRthhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1