Thấy trời đã chiều, dạ thần gần đem tấm màn sô phủ lên vạn vật, lão già vội thúc vào hông trâu bước nhanh về ngôi nhà cao nhô lên lùm cây um tùm, bên kia chiếc cầu đá rêu phong. Có tiếng chân người khẻ động sau lưng. Lão già quay nhìn lại. Đỏ là một nhà sư có tuổi, đầu bóng lộn, gương mặt vàng như nghệ, ngững đầu nhìn chằm chặp vào lão già, giây lát mới hỏi: - Dám hỏi lão trượng, lão trượng có biết Ngũ hoa Kiếm Nhạc nguyên Hùng. Đôi mày bạc hơi nhiếu lại, lão già liếc nhìn nhà sư đổi ra vẽ mặt tươi tỉnh hỏi: - Bạch quá hòa thượng, chẳng hay người muốn tìm Ngũ hoa Kiếm Nhạc nguyên Hùng có việc gì ? Nhà sư nóng nảy nói: - Tôi muốn tìm người có chút việc cần, lão truợng có biết chỉ dùm để tôi còn đi nơi khác. Lão già gật đầu mà rằng: - Có, tôi có biết, Ngũ hoa Kiếm Nhạc nguyên Hùng chính là sư phụ tôi, hòa thượng cứ theo tôi sẽ gặp. Ngũ Kiếm Triều Vương Quyển 2 NXB Đức Lưu Phương 1940 Diệp Thu, 52 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/17WxcE5rEUeNspbDrfWi2_whP3QNupgtxhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1