Vần ô vừa ẩn bóng đầu non, ánh chị nguyệt lăm le lỗ mặt; giữa tháng chạp trời chiều mát mẻ, cỏ với hoa đua chói tốt tươi; cảnh trời thật đẹp, nơi nhà ông cả Đoàn-vỉnh-Tố ở Ba động Travinh), mấy đứa nhỏ lo tưới kiền trước nhà đang khum lưng cười giỡn, thình lình có một cô gái trong nhà bước ra, câu chuyện mấy đứa tớ đang cười giỡn, thình lình yên lặng gương mặt tỏ dấu sợ sệt. Cô gái ấy thấy vậy nói rằng: Đồ mọi, tưới kiền sao không lo tưới kiển, đứng nói chuyện chi vậy ; đề tao nói với cha tạo bớt tiền bẫy cho bây cười giởn. Trong hai đứa có một đứa thưa rằng : thưa cô, anh em tôi dám đâu chẳng lo làm cho tròn phận sự, nếu có nói với ông, ông bớt tiền anh em tôi thì tội nghiệp và oan cho anh em tôi lắm, cô nghỉ coi: một tháng có hai ba đồng bạc đem về cho cha mẹ, nay cô nói với ông. Người Đàn Bà Không Ruột Cuốn 2 NXB Đức Lưu Phương 1931 Phụng Các 36 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/18wrzU3D9ZhL5u-2Kspb9dceghE_yNuoVhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1