Sáng nay thu về hơi may lành lạnh. Đồng cỏ ngâm sương xa trông như một tấm thảm mốc, loang lỗ vết chân người, vật từ gà gảy đi làm ăn. Lúa chín hoe vàng ngả nghiêng đượm bầu không khí nhẹ nhàng một mùi thơm phức. Lương thong thả đạp xe trên đường đê, đưa mắt nhìn quanh, trên mội luôn luôn nở một nụ cười khoan khoái. Đi một thôi giài, tới chân đồi hôm trước, Lương nhanh nhẹn nhảy xuống đất, gác xe vào một gốc cây. Rồi loay hoay cởi giầy buộc giả vẽ, khung vải, ghế ngồi, hộp sơn, tìm một chỗ bằng phẳng xếp đặt những thứ đó xong xuôi, Lương ngồi xuống ghế pha màu. Nhưng đến lúc cầm bút định tô lên bức tranh đang vẽ dở, Lương bỗng cau mày ngừng lại, nhìn xuống con đường ruộng quanh co đưa tới một công làng trước mặt. Quái nhỉ? Sao bây giờ chưa thấy ra? Hay còn phải ở nhà vớt bèo cho lợn, lấy thóc cho gà ăn rồi say lúa, giã gạo, biết bao nhiêu công việc vụn vặt đều đỗ cả lên đầu. Một cô gái quê có đâu được nhiều thời giờ nhàn rỗi như cô gái tỉnh thành. Người Đàn Bà Tập 5 NXB Cấp Tiến Văn Đoàn 1937 Trường Xuân 20 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1HJm5MknK6NB6JkgfJOkCsE-1Nr_I9YDyhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1