Bấy giờ mặt trời mới ló ra khỏi giẫy núi xanh biếc chiếu ra bốn phương một cái ánh sáng dịu-dàng êm ái của một buổi sáng trong lúc mùa xuân đầm ấm... Trên ngọn cỏ lướt những giọt xương lóng-lánh như muôn nghìn hạt trai trắng-tỏa chập chờn... một thiếu-nữ mường đang lỏn qua các hang-hốc tối-mò, tịch mịch lặng tờ thỉnh thoảng chỉ có một luồng gió hiu-hiu thổi làm cho cây chuyển cành lá rung rinh. Nàng cứ rảo bước đi, nhẹ. nhàng trên con đường thăm thẳm, gồ - ghề, xa-xa vô tận mà một thân một bóng trong chốn sơn-lâm cùng cốc. Vẻ mặt nàng thản nhiên, tươi cười, như không coi những thủ giữ vào đâu cả. Chim đua nhau hót, tiếng véo von văng vắng đưa lại khắp rừng xanh uẫn tối sầm, như dấu cái vẻ huyền-bí âm-thầm e-lệ... Nàng rút ở bên cạnh mình ra một con dao sáng quắc để rẽ các bụi gai rậm-rạp um-tùm cho khỏi đâm vào người... Người Hiệp Nữ Số 4 NXB Thực Nghiệp 1935 Vân Chung, Sơn Bình 12 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1wvMJutKuEMgxfr_-VfJU4Wo1WGGqluAIhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1