Thuyền của Công-tôn-Nữ Hồng-Văn đậu âm-thầm trong bóng tối một nơi đầu-hiu quạnh-quẽ nhất của Sông Hương. Xa xa là đô-thành nhà vua trong giấc ngủ một đêm thu; gió thổi, những cánh hoa phượng-tây úa-bầm tan-tác rụng. Hồng-Vân ngồi rầu-rĩ trên sạp thuyền. Nàng đếm trên đốt ngón tay mười lăm đêm đã qua, vắng chàng, và đêm nay thêm vào những đêm qua, rồi lẩm-bẩm : Lẽ nào chàng đã bội-nghĩa với ta sao? Dơ tay với lấy cây đàn thập-lục, Hồng-Vân muốn gầy một bài để khuây sầu, nhưng chỉ gây được một vài tiếng, nỉ-non như tiếng khóc, rồi tự nhiên rời ngón tay ra, để giây đàn im bằng. 12 giờ khuya, tiếng chuông chùa Quốc-Bảo văng-vắng âm-u, Hồng-Vân sẽ lay gọi em thức dậy. Công-tôn-Nữ Diệu-Liên đang nằm ngủ trên chiếc chiếu hoa, nét mặt yêu-kiều ngây thơ như một vị kim-đồng. Người Yêu Của Hoàng Thượng NXB Minh Phương 1938 Nguyễn Vỹ 60 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1xiUxsgVGrRcs9Wr2to6qaidSZP7upHUvhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1