Đây nói về vua bổn thân ra cày ruộng khuyến nông dân. Truyện rằng: chữ tịch ấy là tá, chử tả là muốn, tiến đều trung vậy. Ngôi thiên-tử cứ lấy tháng kiến dần đầu năm ngày tân thì đi tế ở bắc giao, là nơi vua cày ruộng, khi tế rồi thì vua ra quần áo ngắn, đi bộ cầm cày, có quan giắt trâu, cho đi ba vòng, rồi giao lại cho người dân đã mướn trước, đề ra sức cày cấy ruộng đó, đến ngày lúa chín cắt đập rồi, đễ trở trong kho thần sương, đặng lấy gạo ấy tế trời đất, tôn miếu, thần kỳ, vua lấy mình ra cầm cày trước hơn thiên hạ ấy là khuyến dạy kẽ nông dân vậy, còn lấy tháng kiến dần mà đi tế bắc giao, tế thì dụng ngày tân, mà cày thì dụng ngày hợi, là hợi địa trực ứng với sao thiên sương tinh, lại lấy tháng kiến thành tế linh tinh, là cầu cho nông vụ tốt vậy ; sao linh tinh là thiên điều inh cũng ở ngôi thình nghĩa ấy vậy, như chư hầu tịch canh một trăm mẫu, ỡ tại đông giao tế tôn miếu, ấy là lấy thiếu vương vị vậy, từ vua cho đến chư hầu đều lấy mình ra cày trước, cho thiên hạ bắt chước, là trọng việc nông vậy. Ngưu Kinh Tập Luận Và Mục Lục Quyển 1 NXB An Hà 1936 Nguyễn Văn Nên 24 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1IIEgZYBZdK51cpOad7htrfKSI5rjPaMohttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1