Đời người thấm thoát như bóng câu chạy qua cửa sổ, trăm năm một giấc mơ màng, cõi trần - thế chẳng qua là đất khách. Kể chi là gái đẹp hầu non, kễ chi là cửa cao nhà rộng, kễ chi là tiền chôn, bạc chứa, kể chi là chức trọng quan sang... Trăm năm rồi thấy gì đâu, chẳng qua một nắm cỏ-khâu xanh-luồm. Thử ra nơi quảng vắng đồng xa, xem kia mồ con mã lớn, chòm năm chòm ba, nào còn biết ai là thánh hiền, hảo-kiệt, ai là người trung lương kẽ gian nịnh, ai là kẽ bần tiện khách giàu sang. Than ôi ! khi sống thì phủ qui bần tiện chia ra, tới lúc chết thì củng như nhau một đống đất. Nói đến đó, phần nhiều người sanh lòng chán ngắn cuộc đời, muốn tìm tiên mà học chước trường sanh, cầu phương bất tử, cho thoát ra ngoài vòng vật lụy trần - ai, chớ quá ham sự sống ở đời, rốt cuộc lại cũng là vô ích. Nhạc Phi Tái Sanh Cuốn 1 NXB Đức Lưu Phương 1929 Trần Minh Khiêm 44 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1epz36y7KY7ZoZ0wWFFJ1GINeikW1JU66https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1