Xưa nay xem truyện kia thơ no, mới mới đều có trị, loạn thạnh, suy, vinh, nhục, phú, bần, ấy là lẻ thường, hề đứng làm người thì phải có mấy đều ấy. Nhưng mà xem lại chưa mấy là vui lòng, tưởng lại xem bổn Nhị-thập-tứ-hiếu (24 thảo) mới là vui cho. Vui là mình đặng rỏ tích xưa những người ở có hiếu thảo với cha mẹ thì trời đất phù hộ mỗi việc đều nên cã. Vốn người đời xưa thì ở mười phần trọn ngay trọn thảo. Còn như đời nay đâu dám sánh với người đời xưa. Tuy là chẳng sánh bị xưa, mà xem rỏ gương xưa thì trong lòng cũng bắt chước chút đỉnh: nhứt là những trẻ còn thơ xem qua đọc lại một hai khi, thì cũng nhớ một hai cái tích xưa khi lớn khôn đã lập tảnh học theo chút đỉnh, dầu không đặng trọn hiếu thảo mặc lòng, song cũng sữa lảnh hiền lành vùng lời kẻ bề trên răn dạy. Con mà nghe lời cha mẹ dạy, ấy là con có hiếu đó. Còn cha mẹ má thầy con vung lời chịu lụy thì cha mẹ vui lòng, thương mến, gọi là có phước. Nhị Thập Tứ Hiếu NXB Bảo Tồn 1931 Đặng Lễ Nghi 16 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1_dCq1kng8euHKtQnNs2SDN_ysPf38lFkhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1