Cách đây hơn ba năm, trong Phong Hóa số mùa xuân (1933), ôn Trọng-Lư rụt rè, dấu mình dưới một cái biệt-hiệu, lần đầu tiên, gieo một cách mạnh-mẽ hạt giống thơ mới, vào đất Bắc, có viết một câu tha-thiết : Cái lối thơ-mới của chúng ta là đương ở vào cái thời-kỳ phôi-thai, thời-kỳ tập-luyện và nghiên-cứu. Không biết rồi đây, nó có đi đến chỗ thành công hay là nửa đường bị đánh đồ. Đó là sự bí-mật của lịch sử văn-học mai sau ! Dẫu thế nào, nó cũng có cái giá-trị là giúp cho sự tự-do phát triển của thi-ca, đưa thi-ca đến một chỗ cao-xa, rộng lớn, nó như thúc-giục, như kêu gọi nhà thi nhân ra làm một cuộc canh-tân, dầu có thất-bại, thất-bại vì lòng mong ước quá cao, thì nó cũng đã hiến cho ta một cái công lớn: nó chính là một tiếng chuông cảnh tỉnh làng thơ giữa lúc đương triền-miên trong cõi chết... Những Áng Thơ Hay NXB Trung Bắc Tân Văn 1936 Nguyễn Nhuệ Thủy 36 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1KeiAwuVKvDOY0VNvvGXbbMr9e0BrPVvxhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1