Tôi choàng tĩnh dậy, hai mi mắt cay cay. Tôi bước xuống xe, lao đao trong niềm trống vắng đơn độc. Tôi ra đi không báo trước cho bất cứ đứa bạn nào. Tôi sợ đưa tiễn bịn rịn. Tôi lầm lũi bỏ quê hương đi một mình trên chuyến xe đò vào lúc tờ mờ sáng. Cuộc hành trình này sao mà đơn độc, không một ánh mắt quyến luyến, một bàn tay vẫy giã từ. Tôi vụt thấy mình mâu thuẩn. Bước chầm chậm theo đoàn người đi trước, tôi mệt nhọc chán nản. Tôi muốn quay trở lại thành phố cũ, cái thành phố ma tôi ngấy chán từ lâu, nhưng sao lúc rời bỏ nó, tôi cảm thấy ngậm ngùi luyến tiếc ? Thú Hoang NXB Sống Mới 1978 Nguyễn Thị Thụy Vũ 357 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1g5jT6693bD5go5WlerjkxZeRJC0LVxFBhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1