Con đường Vỉnh long và chợ Tam bình đến gần rạp hát, ai có đi ngang qua đều thấy một cái nhà lầu mới cất, ngói còn đỏ au, vách sơn trắng phích. Nhà ấy là nhà của thầy Cai Nguyễn-văn-Trọng, lại cũng là một nhà đại tư bỗn tại Tam-Bình. Phương ngôn có nói: « Có phước làm quan, có doan làm giàu », mà thầy cai Trọng có đủ phước và doan, thật là vinh diệu vậy. Thầy, vợ chết sớm, để lại một gái một trai, gái đặng bảy, trai nên năm trong nhà có em gái thầy là cô Ba-Cang lo xem sóc dạy dỗ giùm hai đứa con thầy. Bước đầu tháng chạp, theo lệ riêng của thầy cai, tá điền tả thổ phải nhóm đặng nghe thầy dạy việc và hỏi lúa ruộng hoạc tiền đất. Thầy cai Trọng ngủ đến tám giờ mới thức dậy, thầy rửa mặt rồi kêu Biện Xuyên hỏi rằng: Bửa nay có mấy người tá Điền lên không ? Nơi Biển Tình Trường Cuốn 1-4 NXB Đức Lưu Phương 1932 Việt Đông 132 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/drive/folders/1Q3Hrke2axC6eWZCexlN8ZxkMRLoYTEp-https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1