Trời sáng trắng. Từ trên Ngọa-hồ-Sơn phóng xuống một thiếu-niên đang bỏ lóng cương cho ngựa chạy thẳng về phía tây, rồi phút chốc đã lấn vào sau rừng thông biến mất. Trên rời, trăng vẫn tỏ, mây vẫn chạy. Tiếng cầm canh trên sơn-trại vẫn theo thời khắc, bính boong... Sáng hôm ấy, cũng như mọi sáng: các thủ lĩnh đâu mục đều hội họp cả ở Tụ-Nghĩa-Đường Hoàng Thăng nhác trông không thủy Ngọc-Muội em gái của chàng, chàng định hỏi thì Triệu-Giang–anh em kết-nghĩa đứng lên nói rằng: - Thưa anh, Ngọc-Muội đã đi từ canh ba đêm hôm qua rồi! Lấy làm lạ, Hoàng-Thăng hỏi: - Đi đâu, em ? - Em không được biết. Duy chỉ thấy Ngọc-Muội phóng ngựa chạy thẳng phía tây, rồi không thấy trở lại nữa. - Đêm qua, chính phiên em tuần. - Vâng, thưa chính phiên em. Hoàng-Thăng ngờ cho Ngọt Muội đi... Nghĩ vậy, rồi chàng gật đầu lộ vẻ lo-lắng! Nữ Hiệp Phục Thù NXB Hương Sơn 1937 Vân Trung 22 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1_sjyKQPR0pDCmJI7MkseSd_ugUT3yoO3https://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1