Tiết mùa đông lạnh lẻo, gió đưa nhành hắc hẽo hứng sương, trong một cảnh vườn rất cật-kỳ huê-lệ, nào là tòng bá, nào là lựu-lê, nào là kim quít, đua nhau cành lá sum- sê, cảnh vùng nguy nga thanh tịnh, đối với vườn nguyệt chênh chênh, khiến cho kẽ phong lưu trông vào vui đẹp dường gặp cảnh bồng-lai còn kẻ tru sầu sa vào ắc phải động mối thương tâm vô hạng. Tiếng dế ngâm-nga, hòa lẫn với tiếng sanh lắc cắt, dường như một bộ quân thiên nhạc của trên thượng-đế đễ dành đối với cảnh thê-lương của con người, khiến phải sầu gan đức ruột, phãi mủi lòng hết muốn ở chốn hồng trần tranh danh trục lợi. Châu ôi! Trên thượng-để đã nải sanh ra loài người, người cỏ khiếu thông minh, người là vua sửa trị cả muôn vàng loài vật ở trên võ trụ này còn vật là loài u mê mờ ám nhưng sao vật được tiêu-diêu tự-toại một cảnh u nhàn, rừng xanh nước biếc, còn người nhiều nồi lao đao trăm chiều lận đận. Thật là bầu trời bao la bát ngát, kiếp con người giọt nước thủy triều. Oan Tình Ly Hận Cuốn 3 NXB Đức Lưu Phương 1930 Trương Văn Tuấn 36 Trang File PDF-SCAN Link download https://drive.google.com/file/d/1jJ23VcWpe-Ef-0LUezFxM1PFhc7U9PAMhttps://drive.google.com/drive/folders/1yLBzZ1rSQoNjmWeJTZ3WGQHg04L1